Thái Cổ Thần Vương

Chương 122: Sở thiên kiêu (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Sở Linh cùng với Mục Nhu cưỡi ngựa mà đi, mang đám người Tần Vấn Thiên tới một thảo nguyên rộng rãi, phía trước có một cửa vào, lại có quân sĩ thủ hộ.

- Trong này chính là lâm viên của Hoàng gia Thú Liệp Tràng a.

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn về phía lối vào, kiến trúc cao vút, ưu nhã rất khác biệt, hơn nữa vô cùng rộng rãi, đệ tử Hoàng thất thích ở nơi này, từ nơi này bước vào Hắc Ám Sâm Lâm tiến hành săn thú.

- Tam hoàng tử cùng với quý khách của Tuyết Vân Quốc đều chưa đến, xin chư vị chờ đợi ở đây một chút.

Chỉ thấy một binh sĩ đi lên phía trước, nhìn Sở Linh cùng Mộc Nhu nói, hai người lần lượt xuống ngựa, chờ ở bên ngoài.

Các nàng đều biết trang viên này có cửa vào khác.

- Thể diện của Tuyết Vân Quốc thật lớn.

Sở Linh có chút không vui nói.

- Dù sao người ta cũng là khách, kiên trì chờ đợi là được.

Mục Nhu lắc đầu cười nói, lúc này lục tục có vài người đến, nhao nhao chào hỏi Sở Linh cùng Mục Nhu, hiển nhiên đại đa số người đều biết, tuy không nhất định thân, nhưng bề ngoài ít nhất phải hoà hợp êm thấm.

- Sở Linh.

Thời khắc này, chỉ nghe một thanh âm truyền đến, ánh mắt Sở Linh chuyển qua, nhìn người nói chuyện, không khỏi mỉm cười nói:

- Diệp Triển, ngươi cũng tới.

- Ân, tới.

Diệp Triển gật đầu cười, ánh mắt của hắn lập tức nhìn thấy Tần Vấn Thiên ở sau lưng Sở Linh, chỉ thấy ánh mắt đối phương lạnh lẽo, hình như có sát ý lập loè.

Rất hiển nhiên Tần Vấn Thiên nhận ra Diệp Triển, người lúc đầu cùng Âu Phong đuổi giết hắn.

Thần sắc của Diệp Triển chỉ sửng sốt một chút, liền khôi phục như cũ, như trước mang ý cười nhợt nhạt.

- Tần Vấn Thiên.

Diệp Triển nói, lập tức có không ít người nhìn về phía Tần Vấn Thiên, rất nhanh, bọn họ đều nghĩ tới cái tên này.

Tần phủ hậu đại, tân sinh của Đế Tinh Học Viện, giết chết Âu gia Âu Phong.

Thần sắc của Sở Linh cứng đờ, Diệp Triển này nhận thức Tần Vấn Thiên, hơn nữa nói ra tên Tần Vấn Thiên, nhất thời để cho nàng có chút làm khó, bất quá Diệp gia thế lớn, Tử Quận Vương Phủ nàng cũng không bằng.

Tần Vấn Thiên thấy Liễu Nghiên cùng Liễu Nhạc bên cạnh Diệp Triển, trong lòng có chút cảm giác không thoải mái, ngày trước ở trong Hắc Ám Sâm Lâm, Diệp Triển và Âu Phong đuổi giết hắn cùng Phàm Nhạc, lúc đó bọn họ còn cứu Liễu Nghiên, vì để tránh cho Liễu Nghiên có phiền phức, hắn còn từng dặn dò Liễu Nghiên không nên nói biết hắn.

Tần Vấn Thiên hiển nhiên không có dự liệu được, Liễu Nghiên dĩ nhiên theo Diệp Triển tới, hơn nữa quan hệ tựa hồ còn có chút thân mật.

Diệp Triển tựa hồ chú ý tới ánh mắt của Tần Vấn Thiên, chỉ thấy hắn nở nụ cười, lập tức lôi kéo tay của Liễu Nghiên nói:

- Nghiên nhi, ngươi nên sớm quen biết hắn a?

Thần sắc của Liễu Nghiên hơi lúng túng, dù sao lúc trước Diệp Triển truy sát Tần Vấn Thiên, nàng là biết đến, mà Tần Vấn Thiên, cứu nàng và Liễu Nhạc, từ nội tâm mà nói, nàng đối với Tần Vấn Thiên cũng có chút hảo cảm.

- Ân.

Liễu Nghiên khẽ gật đầu, nhìn Tần Vấn Thiên nở nụ cười:

- Sự tình lần trước cám ơn ngươi.

- Không cần, coi như là ta trả ngươi.

Thần sắc của Tần Vấn Thiên bình tĩnh, người có chí riêng, Liễu Nghiên có quyền lực lựa chọn của mình, chỉ là, Liễu Nghiên lựa chọn Diệp Triển muốn giết chết hắn, điều này làm cho hắn có chút khó chịu, hắn nên lấy dạng thái độ gì đối đãi Diệp Triển đây?

Đến nay, Tần Vấn Thiên vẫn coi Liễu Nghiên là người lúc trước cứu hắn.

- Ha ha.

Trong nụ cười của Diệp Triển như có một luồng lãnh quang, hắn nhìn Sở Linh, tiếp tục nói:

- Sở Linh, Tần Vấn Thiên là người Tần phủ, hơn nữa, hắn còn giết chết Diệp gia Diệp Mặc, Diệp Lang, điểm ấy, ngươi không phải không biết chứ?

- Người này…

Sở Linh thầm mắng một tiếng, tùy tiện nói:

- Ta cũng không biết hắn là Tần Vấn Thiên, hắn chỉ là hộ vệ của ta mà thôi.

- Hộ vệ, thì ra là thế.

Thần sắc của Diệp Triển bình tĩnh, xoay người nhìn Tần Vấn Thiên, nở nụ cười nói:

- Nguyên lai, ngươi cam nguyện làm nô bộc cho người khác, để Tần phủ tăng thể diện a.

- Vì Dao tỷ, ta tạm nhẫn nàng.

Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, không nghĩ tới nhân phẩm của Sở Linh lại như vậy.

Diệp Triển đoán được hôm nay Tần Vấn Thiên tới là vì Tần Dao, bất quá trong lòng hắn liên tục cười lạnh, hắn thân là đệ tử Diệp gia, biết một chút tin tức của yến hội hôm nay, Tần Vấn Thiên này lại đưa tới cửa, thật là buồn cười.

Dắt tay Liễu Nghiên, Diệp Triển cười nhạt bỏ đi, Sở Linh trong lúc nhất thời thành tiêu điểm của đám người.

- Tần Vấn Thiên, ngươi trở về đi, nơi này không thích hợp ngươi.

Sở Linh cảm thụ được ánh mắt của mọi người, không khỏi nhìn Tần Vấn Thiên nói:

- Sự tình này, ta sẽ giải thích với bằng hữu ta, chuyện này ta không muốn giúp nữa.

Thanh âm của Sở Linh không lớn, nhưng mọi người vẫn có thể nghe được, rất hiển nhiên Sở Linh là bị người nhờ vả mang Tần Vấn Thiên tới nơi này.

- Đệ tử của Đế Tinh Học Viện, nhưng ngay cả tư cách tiến nhập vòng tròn này cũng không có, đây là thân phận chênh lệch.

Liễu Nhạc nhìn Tần Vấn Thiên, trong lòng cảm thán, từ khi bước vào Hoàng Thành, hắn đã khắc sâu cảm thụ được Hoàng Thành cùng sinh hoạt dĩ vãng bất đồng, nơi này có rất nhiều giai tầng quyền quý, đẳng cấp sâm nghiêm, nhược nhục cường thực, tất cả đều càng thêm xích lõa.

- Diệp gia, mới là dựa vào.

Trong lòng Liễu Nhạc thầm nghĩ, lập tức nhìn Liễu Nghiên ở bên cạnh thấp giọng nói:

- Liễu Nghiên, mặc dù Tần Vấn Thiên này có ý với ngươi, nhưng ngươi phải cùng hắn phủi sạch quan hệ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️