Thần sắc của Mục Nhu khẽ biến, không nghĩ tới ở chỗ này gặp phải người kia.
- Mục Nhu.
Yến Vũ Hàn hiện lên thần sắc thú vị, sau đó dạo bước tiến lên, cười nói:
- Mục Nhu, lần trước từ biệt rất là tưởng niệm.
- Yến Vũ Hàn, không nên nói bậy.
Mục Nhu quát lạnh một tiếng.
- Cái tên nhà ngươi, sao luôn quấn quít lấy Mục Nhu.
Sở Linh thấp giọng mắng, làm cho mục quang của Yến Vũ Hàn chậm rãi chuyển qua, nhìn Sở Linh mang mặt nạ, cười nói:
- Nguyên lai là Linh nhi quận chúa.
- Phải thì như thế nào, không biết liêm sỉ.
Sở Linh gỡ mặt nạ xuống, lãnh đạm nói.
- Thật sao?
Trong mắt Yến Vũ Hàn mơ hồ có một đạo lãnh quang, lập tức đi về phía Mục Nhu cùng Sở Linh, làm cho thần sắc của Mục Nhu khẽ biến, nói:
- Ngươi muốn làm gì?
- Không muốn làm gì cả, ở trong giấc mộng gặp nhau, Mục Nhu ngươi hà tất từ cự người ngoài ngàn dặm.
Yến Vũ Hàn đi về phía Mục Nhu, trong mắt mơ hồ có phong mang, hai nữ nhân này, thật đúng là không nể mặt hắn.
- Giết hắn?
Đồng thời, ngón tay của Yến Vũ Hàn chỉ về Tần Vấn Thiên, nhất thời vài người của Kỵ Sĩ minh vây quét về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên vốn chuẩn bị rời đi, thời khắc này lại không muốn đi, nhìn thân ảnh vây lên kia, thân thể hắn đột ngột đánh tới.
Người nọ nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, phóng thích Tinh Hồn, bàn tay ấn vào hư không, nhất thời một cỗ lực lượng đáng sợ nộ khiếu mà ra, hóa thành một Cự Mãng rít gào.
Bàn tay của Tần Vấn Thiên run lên, lúc này đây hắn không có né tránh, Hàng Long Quyền nộ giết mà ra, Long ngâm trận trận, lấy Thần Nguyên cuồng bạo phát ra Hàng Long Quyền nghiền ép hết thảy, một tiếng nổ vang ầm ầm, đầu của người kia nổ tung, trực tiếp tử vong.
Một màn này làm một người vây quét khác thần sắc ngưng tụ, nhưng lúc này, hắn chỉ cảm thấy Tần Vấn Thiên thân hóa huyễn ảnh, hầu như không cách nào thấy rõ, nơi cổ truyền đến cảm giác lạnh lẽo, bên cạnh có một đạo cuồng phong phất qua.
Đám người Yến Vũ Hàn cùng Mục Nhu đều mắt thấy một màn này, trong mắt Yến Vũ Hàn phóng ra hàn quang, mà Mục Nhu cùng với Sở Linh thì ánh mắt bắn ra dị sắc, Tần Vấn Thiên bạo phát thực lực, rất mạnh.
- Luân Mạch cảnh ngũ trọng.
Mục quang của Yến Vũ Hàn như đao phong, người mấy ngày qua vẫn săn giết thành viên Kỵ Sĩ minh hắn, từ Luân Mạch cảnh tứ trọng tăng lên tới Luân Mạch cảnh ngũ trọng sao, hay là nói, trước đó hắn tận lực giấu giếm thực lực.
- Trước đây hắn và ta chiến đấu, dĩ nhiên không có dốc hết toàn lực.
Mục Nhu cảm thụ được cỗ khí tức này, đôi mắt đẹp đọng lại, tu vi của nàng cũng là Luân Mạch cảnh ngũ trọng, trước đó Tần Vấn Thiên cùng nàng chiến đấu, một mực lấy tu vi Luân Mạch cảnh tứ trọng chiến đấu.
Trên thực tế, lần đầu tiên Tần Vấn Thiên cùng nàng tỷ thí, đích thật là Luân Mạch cảnh tứ trọng, chỉ là trong khoảng thời gian này không ngừng tu luyện, hắn ở hai ngày trước bước vào Luân Mạch cảnh ngũ trọng.
Tần Vấn Thiên dừng lại ở cách Yến Vũ Hàn không xa, khí tức Luân Mạch cảnh ngũ trọng cuồng bạo không gì sánh được, nhìn Mục Nhu nói:
- Đi.
- Ngươi cẩn thận một chút.
Mục Nhu gật đầu, sau đó liền cùng Sở Linh rời đi, người Học viện ở trong giấc mộng có thể muốn làm gì thì làm, Yến Vũ Hàn này luôn không nói quy tắc, đích xác có khả năng làm ra sự tình để cho nàng khó chịu.
- Ta thật hiếu kỳ, ngươi rốt cuộc là ai.
Yến Vũ Hàn bộc phát ra khí thế Luân Mạch thất trọng cảnh, uy thế cuồng bạo, chỉ thấy hắn dậm chân mà ra, uy thế khủng bố nghiền ép về phía Tần Vấn Thiên.
Thân thể run lên, một chỉ bắn về phía Tần Vấn Thiên, trong hư không tựa như xuất hiện từng thanh lợi kiếm.
Tần Vấn Thiên cũng không lui lại, Hàng Long Quyền nộ oanh mà ra, chỉ quang vỡ vụn, Long ngâm trận trận.
- Hừ.
Yến Vũ Hàn hừ lạnh một tiếng, đi ra phía trước một bước, ngũ chỉ tề xuất, phảng phất như có lợi kiếm vô tận nộ khiếu, sát phạt mà ra.
Tần Vấn Thiên như trước không lùi, bỗng nhiên dậm chân, mặt đất run rẩy, thân thể hắn hóa thành huyễn ảnh, ở dưới chỉ pháp sát phạt chạy về phía đối phương, mặc dù Thần Nguyên lấy quyền pháp oanh ra, vẫn cuồng mãnh như trước.
- Ngươi muốn chết.
Yến Vũ Hàn nổi giận gầm lên một tiếng, quanh thân toàn bộ đều là kiếm khí, xuyên thấu hết thảy, song chưởng kích bắn, phảng phất như có kiếm quang vô tận sát phạt, xé rách mảnh không gian này.
Thanh âm xùy xùy không ngừng, trong lòng Yến Vũ Hàn cười lạnh, đối phương tùy ý kiếm khí công kích, nhưng thân thể tựa như tia chớp, quyền phong gầm thét, đánh giết về phía hắn.
- Cút.
Yến Vũ Hàn gầm thét, bàn tay như kiếm trảm về phía trước, thân thể đối phương lắc lư ở trước mặt hắn, dịch ra công kích, kiếm của hắn đâm vào thân thể đối phương, nhưng nắm đấm đối phương lại oanh bạo đầu lâu của hắn.
Lúc Yến Vũ Hàn tỉnh lại ở trong Thiên Mộng Lâm, không khỏi phát ra một tiếng hô trầm thấp, hắn lại bị Luân Mạch cảnh ngũ trọng giết chết, vô cùng nhục nhã, rốt cuộc là người của Học viện nào, chiến đấu lại điên cuồng như vậy, không để ý kiếm khí đâm cơ thể thống khổ cũng muốn giết chết hắn.
Hắn tự nhiên nghĩ không ra, người giết hắn chính là Tần Vấn Thiên, tuy Tần Vấn Thiên cũng sử dụng Hàng Long Quyền, nhưng người biết Hàng Long Quyền lại không ít, mà Tần Vấn Thiên ở trong ấn tượng của hắn, vẫn chỉ là con kiến thiên phú không tệ.
Cũng ở lúc này, Tần Vấn Thiên đang nghĩ, lần sau thời điểm quyết đấu, chỉ sợ sẽ không phải là kết cục như vậy.