- Theo lâu như vậy, ra đi.
Bên cạnh một kiến trúc, đi ra một bóng người, dáng người mạn diệu, lồi lõm mê người, đường cong cực kỳ xinh đẹp, đúng là nữ nhân, bất quá thấy không rõ mặt, bởi vì nàng giống như Tần Vấn Thiên, mang mặt nạ.
- Ta xem ngươi chiến đấu, Hàng Long Quyền cộng thêm Cầm Nã Thủ, điên rồi.
Thanh âm của nữ nhân này thanh thúy, chậm rãi đi về phía Tần Vấn Thiên.
- Sau đó thì sao?
Tần Vấn Thiên bình tĩnh hỏi.
- Ta còn muốn thử xem, thân pháp của ngươi nhanh như thế nào.
Nàng kia nói xong, thân thể lại như cuồng phong chạy về phía Tần Vấn Thiên, bàn tay bỗng nhiên đánh ra, lại như một cỗ phong bạo đáng sợ xé rách tới.
Tần Vấn Thiên liên tục bước ra, tinh xảo không gì sánh được, cả người xê dịch lập loè, hóa thành từng đạo tàn ảnh.
- Hừ.
Nàng kia hừ lạnh một tiếng, cuồng phong càng ác liệt, giống như từng thanh lợi nhận đảo qua không gian, tốc độ của nàng cũng cực nhanh, thân pháp của hai người đều vô cùng tinh diệu.
Chiến đấu một lúc, nữ tử có chút giật mình, mỗi một chưởng của nàng đều sát thân thể đối phương mà qua, mỗi một lần nhìn như sẽ đắc thủ, nhưng chỉ kém một tia, đối phương luôn có thể ở thời khắc cuối cùng tách ra, thân pháp kỳ diệu tới đỉnh cao.
Đột nhiên, nàng phóng thích Tinh Hồn, mảnh không gian này nổi lên một trận phong bạo kinh khủng, nàng kia khẽ quát một tiếng, chưởng lực vô tận ở trong phong bạo giết ra, Tần Vấn Thiên cảm giác xung quanh bị che kín, chỉ có thể giơ tay lên công kích, Long ngâm trận trận, quyền của hắn nháy mắt bị đánh tan, nhưng thân thể hắn mượn lực mà động, bồng bềnh rơi ra xa xa, cực kỳ tiêu sái.
- Tránh có tác dụng sao.
Nàng kia quát lạnh một tiếng, thân pháp càng nhanh, một cơn lốc cuồng phách như muốn cuốn Tần Vấn Thiên vào trong, thân ảnh của nàng nháy mắt hàng lâm đến bên cạnh Tần Vấn Thiên, chưởng ấn vô tận đồng thời đánh ra.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên như điện, thân thể hóa thành hư ảnh, Cửu Thiên Côn Bằng Quyết cấp tinh diệu phát huy đến mức tận cùng, liên tiếp tránh được nhiều đạo chưởng ấn, vô cùng mạo hiểm, đồng thời quả đấm của hắn oanh ra, lao thẳng tới mặt nữ tử.
Nữ tử thấy quyền mang hàng lâm, ánh mắt khẽ biến, quát lên:
- Sáng mai trở lại.
Thoại âm rơi xuống, Hàng Long Quyền đánh giết xuống, oanh diệt nữ tử, mà hầu như ở đồng thời, Tần Vấn Thiên không thể tách ra chưởng lực của đối phương, cũng bị đánh ra mộng cảnh.
- Hô...
Thiên Mộng Lâm, Tần Vấn Thiên hít sâu một hơi, thân thể hắn đang ghé vào nơi bí ẩn nhất.
Gỡ mặt nạ xuống thu vào, thân thể Tần Vấn Thiên ngồi dậy.
- Luân Mạch cảnh ngũ trọng, Phong Bạo Tinh Hồn, thân pháp cùng chưởng pháp lợi hại, không biết là người Học viện nào.
Tần Vấn Thiên thì thào nói nhỏ, cùng nàng kia chiến đấu, đối với Cửu Thiên Côn Bằng Quyết của hắn có tác dụng tôi luyện, đương nhiên tiền đề là hắn không sử dụng Thần Nguyên chưởng trực tiếp đánh giết đối phương.
Đứng dậy rời Thiên Mộng Lâm, Tần Vấn Thiên tiếp tục tu hành.
Ngày thứ hai hắn bước vào Thiên Mộng Lâm tiến nhập Huyễn Mộng Chi Thành, tiếp tục thí luyện, đồng thời không quên săn giết người của Kỵ Sĩ minh, khi hắn đến địa điểm ngày hôm qua, nàng kia lại thực sự ở đó.
- Lần này, ngươi sẽ không gặp may mắn như vậy.
Nữ tử mở miệng nói, nháy mắt giết về phía Tần Vấn Thiên, hai người lần nữa đọ thân pháp, thẳng đến cuối cùng, Tần Vấn Thiên lại không chút khách khí đánh giết đối phương.
Sau đó một thời gian, nữ tử mỗi ngày đều tới, nhưng lần lượt bị đánh giết, nhưng không thèm để ý chút nào, lúc cùng Tần Vấn Thiên tỷ thí, nàng phát hiện thân pháp Thần Thông của mình tiến bộ không nhỏ, bất quá để cho nàng phiền muộn là, nam tử mang mặt nạ Kỳ Lân kia tiến bộ càng nhanh, tu vi yếu hơn nàng, nhưng mỗi lần đều có thể kích sát nàng.
Đối với Tần Vấn Thiên mà nói, đây chỉ là một khúc nhạc dạo, mỗi ngày đi chỗ kia chiến đấu một lần, đối với thân pháp của hắn có một chút tôi luyện, nhưng hắn ngoại trừ tôi luyện thân pháp, còn không ngừng tôi luyện sức chiến đấu của mình, ở trong Huyễn Mộng Chi Thành khiêu chiến rất nhiều đối thủ, rất nhiều người cũng bắt đầu biết, Huyễn Mộng Chi Thành có một người mang mặt nạ Kỳ Lân, xuất thủ cực kỳ tàn nhẫn, thực lực có chút không tầm thường.
Hoàng Gia Học Viện tương tự cũng có một phiến Thiên Mộng Lâm, chính là tiền bối của Đế Tinh Học Viện sáng tạo.
Lúc này, trong Thiên Mộng Lâm của Hoàng Gia Học Viện, một nữ nhân gỡ mặt nạ xuống, dậm chân, có vẻ hơi không cam lòng.
- Hỗn đản.
Mục Nhu lại lần nữa bị giết ra, chửi nhỏ một tiếng, tên kia quá không hiểu được thương hương tiếc ngọc, lần này nàng còn chưa kịp mở miệng nói chuyện liền giết chết nàng.
- Thế nào, Mục tiểu thư của chúng ta lại bị người ngược đãi?
Bên cạnh có tiếng cười nhẹ truyền đến, tương tự là một thiếu nữ mang mặt nạ, hai người đi ra ngoài Thiên Mộng Lâm, đồng thời gỡ mặt nạ xuống, đều là nữ nhân cực kỳ xinh đẹp.
- Tới Địa Ngục đi, bất quá thân pháp của tên kia quả thực rất lợi hại, bây giờ ta lại không chạm được tới hắn.
Mục Nhu có chút buồn bực nói.
- Thật sao, sáng mai ta cũng muốn đi gặp hắn một chút, là ai để Mục tiểu thư của chúng ta mỗi ngày nhớ mãi không quên.
Sở Linh giễu cợt nói.
- Ngươi còn có thời gian sao? Nhà ngươi gần đây không phải để ngươi phụng bồi Tần phủ Tần Dao sao?
Mục Nhu mở miệng nói.
- Nữ nhân phản bội gia tộc, lại biến hóa nhanh chóng thành Tuyết Vân Quốc Thái tử phi, chê cười.
Sở Linh có chút khinh thường nói.
- Lời không thể nói như thế, kỳ thực Tần phủ rất thảm.
Mục Nhu hít một tiếng.
- Lời này ngươi ở trước mặt ta nói còn được, ở bên ngoài chớ nói lung tung.
Thần sắc của Sở Linh khẽ biến, Mục Nhu nhẹ nhàng gật đầu, nàng tự nhiên minh bạch.