Thái Cổ Thần Vương

Chương 116: Khổ tu (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Thần sắc của Tần Vấn Thiên lãnh tĩnh như trước, từ trong mắt Lạc Thiên Thu, hắn thấy được loại thản nhiên, đối phương căn bản không có quan tâm hắn.

Lạc Thiên Thu hắn muốn là Huyết Viêm Quả, hắn thấy, Huyết Viêm Quả kia là của Lạc Thiên Thu hắn, còn Tần Vấn Thiên sống chết, Lạc Thiên Thu không quan tâm.

Ở trong mắt Lạc Thiên Thu, giết hắn hay không, có lẽ đều là râu ria.

Lặng lẽ thu Kim Hình Kiếm trong tay áo, Tần Vấn Thiên nhìn Lạc Thiên Thu rời đi lộ ra nụ cười vui vẻ, Lạc Thiên Thu có phải yêu nghiệt của Học viện hay không, hắn vốn không quan tâm, nhưng bây giờ, hắn quan tâm.

Mối nhục hôm nay, ngày khác tất thập bội trả lại.

- Sư đệ.

Nhược Hoan hô, ánh mắt của Tần Vấn Thiên chuyển qua, nhìn Nhược Hoan cười, dường như chuyện mới vừa rồi, đã quên mất không còn một mảnh, trước khi không có thực lực chà đạp Lạc Thiên Thu, hắn quan tâm có thể làm gì.

- Đa tạ sư huynh.

Tần Vấn Thiên nhìn về phía Lăng Hoa ở trong hư không, nói lời cảm tạ.

Nếu Lăng Hoa không xuất hiện, hắn sẽ giết Lạc Thiên Thu, vô luận đối phương là ai, muốn giết hắn, hắn đâu có thể bỏ qua.

Chỉ là giết Lạc Thiên Thu rồi, chỉ sợ hắn sẽ rất phiền toái, Lăng Hoa xuất hiện, chí ít để hắn tránh khỏi loại cục diện này, hôm nay hắn càng cần chính là yên lặng tăng cao thực lực.

- Không cần khách khí, cố gắng nỗ lực.

Lăng Hoa nhìn Tần Vấn Thiên mỉm cười gật đầu, sau đó dạo bước mà đi.

- Sư tỷ, còn phải nhờ ngươi giúp ta một việc.

Tần Vấn Thiên nhìn Nhược Hoan, lại mở miệng nói.

- Cùng ta ngươi còn khách khí sao.

Nhược Hoan ôm cánh tay của Tần Vấn Thiên nói.

- Ta muốn gặp Tần Dao tỷ, sư tỷ có biện pháp giúp ta an bài không.

Tần Vấn Thiên nói.

- Hiện tại tỷ ngươi hẳn ở Hoàng Gia Học Viện, ta nghĩ biện pháp, có tin tức sẽ tìm ngươi.

Trong con ngươi xinh đẹp của Nhược Hoan lộ ra thần sắc suy tư, nàng ở Đế Tinh Học Viện còn có chút giao thiệp.

- Phiền phức sư tỷ.

Tần Vấn Thiên cười nói.

- Được rồi, loại chuyện nhỏ này đừng để ở trong lòng, tăng cao thực lực mới là ngươi nên làm.

- Ân, minh bạch.

Tần Vấn Thiên hơi nhếch khóe môi lên, như có vài phần bất cần đời, Lạc Thiên Thu, Âu Thần, Kỵ Sĩ minh, thật là càng ngày càng khiến người ta mong đợi, trên đường trưởng thành có bọn họ đi chung, nhất định sẽ không cô đơn.

Tần Vấn Thiên hắn, rất tình nguyện tiếp thu cái khiêu chiến này.

Đây hết thảy, đều đôn đốc hắn không ngừng trở nên mạnh mẽ.

Trở lại nơi ở, Tần Vấn Thiên dùng vài ngày thời gian tiếp tục củng cố tu vi, lần trước dược hiệu của ba trái Huyết Viêm Quả vẫn còn, Tần Vấn Thiên tiếp tục ép ra, không ngừng kích phát khiếu huyệt khai thác Luân Mạch.

Thỉnh thoảng hắn đi Thần Binh Các một chuyến, luyện chế Thần binh, cầm một chút Tinh Thạch tu hành, tu luyện Luyện Thần Đồ Lục là cực kỳ hao tổn Tinh Thạch a.

Tựa hồ Phàm Nhạc cũng bị kích thích, mấy ngày này tu luyện vô cùng khắc khổ, thỉnh thoảng sẽ chạy đi Thiên Tinh Các cùng với Thiên Hà Điện.

Thiên Mộng Lâm, Huyễn Mộng Chi Thành.

Một chỗ đất trống trải, có hai người đang chiến đấu, một người trong đó khoác trường bào kỵ sĩ, một người khác thì mặc một bộ trường bào bạch sắc đơn giản, mà ở trên mặt hắn lại mang mặt nạ, mặt nạ Kỳ Lân hỏa sắc, lộ ra một cỗ khí tức cuồng dã.

- Răng rắc.

Chỉ nghe một âm thanh lanh lảnh truyền ra, người khoác trường bào kỵ sĩ bị bẻ gãy một cánh tay, đau không ngừng chảy mồ hôi lạnh.

Nhưng thân ảnh bạch bào không có ý bỏ qua cho hắn, cánh tay như Long trảo, bỗng nhiên chấn cánh tay còn lại, trong sát na, tiếng kêu thảm thiết truyền ra, một cánh tay khác bị bẻ gẫy.

- Ngươi là ai, người của Học viện nào.

Sắc mặt Kỵ Sĩ trắng bệch, phẫn nộ quát, hắn chính là người của Kỵ Sĩ minh ở Đế Tinh Học Viện, lại có người dám hành hạ hắn như vậy.

- Răng rắc...

Lại liên tục hai âm thanh, chân của hắn bị cắt đứt, như chó chết nằm xuống, thân ảnh kia lập loè rời đi, trong nháy mắt liền biến mất.

Cũng không lâu lắm, chỉ thấy một nhóm Kỵ Sĩ minh lao tới, thấy đồng bạn nằm dưới đất, trong con ngươi của bọn họ đều bắn ra lãnh quang, hỏi:

- Ai làm?

Đây là đang hành hạ đến chết, hình phạt tàn nhẫn, chỉ có cừu địch mới có thể ở trong giấc mộng làm như thế.

- Không biết, mang mặt nạ Kỳ Lân.

Người nọ đau đến toàn thân co giật nói:

- Trước giết ta đã.

- Ân.

Chỉ thấy một người trong đó khẽ gật đầu, trường thương đâm vào đầu lâu người nọ, giết hắn, nhất thời người nọ từ trong giấc mộng đi ra ngoài.

Tần Vấn Thiên đi ở trong Huyễn Mộng Chi Thành, thân thể như Đại Bằng Điểu bay lượn, cực kỳ tiêu sái, trên mặt của hắn mang mặt nạ Kỳ Lân.

Người của Kỵ Sĩ minh khoác trường bào kỵ sĩ tiến nhập trong giấc mộng, như vậy hắn liền nghĩ đến ở bên ngoài mang mặt nạ, tiến nhập trong giấc mộng không phải cũng giống vậy, rất hiển nhiên hắn thành công, mà hắn mang mặt nạ Kỳ Lân, chỉ cần gặp phải thành viên Kỵ Sĩ minh lạc đàn không quá mạnh mẽ, đều sẽ không chút khách khí ra tay.

Lúc trước, những trường thương kia lạnh như băng đâm vào trong thân thể Phàm Nhạc, Tần Vấn Thiên sẽ không quên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 50%👉

Thành viên bố cáo️🏆️