Tuy Âu Thần lợi hại, nhưng Âu Thần vô cùng lạnh lùng, nếu Lạc Thiên Thu so với Âu Thần, có lẽ Lạc Thiên Thu càng cao ngạo hơn một chút.
Lạc Thiên Thu bình tĩnh đứng ở đó, nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Chính là ngươi lấy Huyết Viêm Quả của ta?
- Ân?
Tần Vấn Thiên cùng Phàm Nhạc âm thầm lắc đầu, nhưng bọn họ minh bạch, cục diện bây giờ, Lạc Thiên Thu nói là của hắn, chính là của hắn.
- Ngày trước tranh đoạt Huyết Viêm Quả, cũng không biết Lạc sư huynh, mong sư huynh chớ trách.
Tần Vấn Thiên nói.
- Nói nhảm liền đừng nói nhiều, Huyết Viêm Quả hẳn là còn đi, đều lấy ra.
Lạc Thiên Thu đứng ở trên sàn chiến đấu, thanh âm đạm mạc như trước, bình tĩnh nói.
Người chung quanh đều nhìn thân ảnh kia, tuy Tần Vấn Thiên cũng là nhân vật phong vân, nhưng vẫn có chênh lệch với Lạc Thiên Thu, bây giờ hai người còn chưa phải là nhân vật một cấp bậc.
Người Tu La minh lộ ra vẻ thú vị, người này ngay cả Huyết Viêm Quả của Lạc Thiên Thu cũng dám nhúng tay, lá gan thật lớn.
- Huyết Viêm Quả đều bị ta dùng, mong sư huynh thứ lỗi.
Tần Vấn Thiên như trước khách khí, nhưng mọi người lại lộ ra thú vị thần sắc, Huyết Viêm Quả không rồi, như vậy Tần Vấn Thiên đến đây, liền không có bất kỳ ý nghĩa gì rồi.
Lạc Thiên Thu nhấc chân lên, từ trên bậc thang đi xuống, nói:
- Đồ vật của ta, ngươi cũng dám nuốt.
Thoại âm rơi xuống, một cỗ áp lực kinh khủng ép về phía Tần Vấn Thiên, như có Lôi Quang mơ hồ, khí thế kia có uy áp cực cường liệt kỳ.
- Đùng.
Tần Vấn Thiên ổn định cước bộ, nhìn Lạc Thiên Thu, lão sư Mạc Thương cùng với Nhược Hoan bảo hắn tới, hắn tới, cho thấy thái độ của hắn, nhưng Huyết Viêm Quả, hôm qua hắn đã dùng, căn bản không có ý định giao ra, Lạc Thiên Thu muốn làm gì, liền không phải hắn có thể chi phối.
Nhược Hoan ở bên cạnh ánh mắt hiện lên vẻ kinh dị, nhìn Tần Vấn Thiên cười khổ, người này, dĩ nhiên ăn hết Huyết Viêm Quả.
- Đùng.
Lạc Thiên Thu đạp xuống chiến đài, khí thế càng cường đại, như cuồng phong sóng lớn, trùng kích ở trên người Tần Vấn Thiên, cổ Lôi uy khủng bố kia càng đáng sợ.
Đám người chung quanh nhìn Lạc Thiên Thu, thầm nói hắn bá đạo, Tần Vấn Thiên này không may, bất quá không có ai đồng tình, đây là thế giới thực lực vi tôn.
- Đùng.
Bước thứ ba đi ra, Lạc Thiên Thu lấy tư thái nghiền ép hàng lâm ở trước mặt Tần Vấn Thiên, sau đó hắn giơ nắm đấm lên, đánh về phía Tần Vấn Thiên, Lôi Đình Chi Lực cuồng bạo như muốn phá hủy hết thảy, Tần Vấn Thiên cảm giác tê cả da đầu, áp lực cực đại.
Tụ lên lực lượng toàn thân, thần sắc của Tần Vấn Thiên lãnh tĩnh đến cực trí, chỉ thấy hắn bước ra một bước, ở thời điểm quyền mang của Lạc Thiên Thu công kích đến, đánh ra Luân Hải Ấn, một tiếng vang thật lớn truyền ra, cuồng phong sóng lớn nháy mắt phá hủy chưởng ấn, lực lượng kinh khủng trùng kích đến trên người Tần Vấn Thiên, làm cho hắn kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể lui nhanh, phun ra một ngụm máu tươi.
Đôi mắt đẹp của Nhược Hoan lập loè, nàng không có giúp Tần Vấn Thiên, có một số việc, Tần Vấn Thiên cần tự mình đối mặt.
- Điên cuồng.
Đoàn người nhìn thân ảnh của Lạc Thiên Thu, chỉ thấy hắn lần thứ hai đi tới, thân thể như gió xung kích ra, sát khí cuồng phóng.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, trong con ngươi bình tĩnh hiện lên một tia sát ý lạnh như băng, theo cương phong càng ngày càng gần, sát khí trong mắt hắn càng thêm nồng nặc.
- Thủ hạ lưu tình.
Nhưng lúc này, trong hư không truyền đến một tiếng nổ, đoàn người chỉ thấy một bóng người ngự không mà đến, quyền mang của Lạc Thiên Thu ngừng lại ở trước mặt Tần Vấn Thiên, khí thế kinh khủng hiện ở trên mặt Tần Vấn Thiên, để tóc hắn không ngừng bay ra phía sau.
Lạc Thiên Thu không có nhìn Tần Vấn Thiên, mà ngẩng đầu, nhìn thân ảnh bạch y trong hư không kia.
- Lăng Hoa.
Lạc Thiên Thu nhìn thân ảnh trong hư không.
- Cho ta chút mặt mũi được không?
Lăng Hoa mở miệng nói, Lạc Thiên Thu liếc Tần Vấn Thiên một cái, mặc dù thời khắc này, thần sắc của hắn vẫn bình tĩnh như vậy, có lẽ ở trong lòng hắn, căn bản không có Tần Vấn Thiên.
- Được, Thanh Vân minh Minh chủ đã tự mình mở miệng, sự tình này ta không truy cứu nữa.
Lạc Thiên Thu xoay người, người Tu La minh đều đầy hứng thú nhìn một màn này, không nghĩ tới Lăng Hoa sẽ vì Tần Vấn Thiên cầu tình, bọn họ còn tưởng rằng nếu Lạc Thiên Thu muốn giết Tần Vấn Thiên, đứng ra sẽ là Học viện.
Người Tu La minh ly khai, đoàn người nhìn bóng lưng của Lạc Thiên Thu, đều có một luồng kính nể, Đế Tinh Học Viện yêu nghiệt Lạc Thiên Thu, người nào không biết.
So với hắn, Tần Vấn Thiên còn chưa đủ phân lượng, hôm nay coi như là lượm được một cái mạng.
Tần Vấn Thiên như trước đứng ở đó, tay áo của hắn che bàn tay lại.
Trong tay áo, bàn tay của hắn nắm một thanh đoản kiếm kim sắc, Thần binh Tam giai Kim Hình Kiếm.
Tần Vấn Thiên, thực sự lượm một cái mạng sao?
Nếu như Lăng Hoa không xuất hiện, chết, chỉ sợ không phải Tần Vấn Thiên rồi.