Deflick Wimbledon đi vào bước vào trong phòng của ngọn tháp có mái vòm của Greenwater.
Không giống như tòa thành bình thường, tòa tháp này có kiến trúc cao hơn, cũng hẹp hơn. Ngoại trừ xử lý chính vụ và ngắm cảnh ra thì sợ là triệu tập đại thần bàn công việc cũng không được.
Không có đồ đạc nào trong phòng được chuyển đi, như thể chủ nhà vừa rời đi và sẽ quay lại sớm. Đối diện với cửa ra vào là chiếc bàn vuông màu nâu đỏ, sách vở trên bàn được sắp xếp gọn gàng, chính giữa vẫn còn vài bản thảo chưa hoàn thành, bút lông ngỗng cắm vào lọ mực, nhấc lên là có thể viết tiếp được.
Hắn bước từng bước đến bên bàn và ngồi xuống chiếc ghế dựa lớn. Mặt ghế được phủ một lớp đệm làm bằng tre mát rất thích hợp để giảm bớt cái nóng của tháng cuối hạ. Bên cạnh ghế còn có một xô nước lớn, rõ ràng là dùng để để băng, mục đích là để giảm nhiệt, tuy nhiên thời tiết hôm nay hơi u ám, mây đen trên biển rất thấp, trong phòng cũng không có vẻ gì là oi bức.
Deflick cúi người, úp mặt xuống mặt bàn và hít hà, một mùi hương thoang thoảng truyền vào lỗ mũi, đây là mùi hương rau dền xanh mà Garcia thích nhất, được sản xuất ở Coldwind Ridge. Giống như hoa hồng và hương thảo, nó chứa một loại cảm giác sảng khoái độc đáo, như chứa băng tuyết ở vùng phía bắc trong đó vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây