Barov trở lại văn phòng tòa thị chính, lập tức đóng chặt cửa phòng lại.
Trời đất ơi, hắn đưa tay lên chạm vào viên đá thần phạt trươc ngực, điện hạ quả thật đã bị ma quỷ ám vào rồi. Vốn trước đây hắn đã hơi nghi ngờ, nhưng bây giờ thì có thể khẳng định chắc chắn, người vừa nói chuyện với hắn không thể nào là tứ hoàng tử được.
Tính cách thay đổi hoàn toàn hay là làm những chuyện quái dị vẫn còn có thể giải thích, nhưng mà biết được những chuyện mình chưa từng tiếp xúc hay là có được kiến thức chưa ai từng nghe nói đến? Đó là chuyện chỉ có trong thần thoại mới có thể xuất hiện được, tuy nhiên trong truyền thuyết đầu là thần linh nhập vào người thường, dẫn dắt nhân loại ra khỏi khốn cảnh, từ khi nào bọn ma quỷ cũng có thú vui này?
Nếu như Roland Wimbledon sử dụng phương thức bắt chước theo vương đô để quản lý lãnh địa (mặc dù cái này vô cùng khó áp dụng) thì Barov cũng không lấy làm lạ, mặc dù ai cũng nói tứ hoàng tử không học vấn không nghề nghiệp, nhưng tính cách có thể ngụy trang được, nói không chừng có người lén lút dạy cho hắn cách thống trị thành trấn hay thậm chí là quốc gia thì sao.
Nhưng mà kế hoạch sơ bộ và phương án mà hoàng tử nói ra, Barov chưa từng nghe nói đến bao giờ. Hắn làm việc ở tòa thị chính vương đô hai mươi năm, làm thuộc hạ của tài vụ đại thần, đối với phương thức vận hành và mô hình thiết kế tòa thị chính hắn nắm rõ mười phần. Các đại thần phân công mỗi người quản lý một bộ phận, trừ khi là có hiệp nghị bí mật gì ra còn lại không ai động vào việc của người khác cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây