Echo ngồi ở trên đỉnh cao nhất của lâu đài – tại nơi đây nàng có thể nhìn thấy toàn cảnh trấn nhỏ.
Nằng nhờ Lightning đưa mình lên rồi đến lúc mặt trời xuống núi cô bé sẽ đến đóng nàng xuống. Hiện tại Lightning hẳn là đang trên đường bay đến cứ điểm Epic rồi.
Hôm nay thời tiết rất đẹp, ánh nắng chiếu lên mặt đất sáng loáng, nhìn từ xa như một miếng tơ lụa lấp lánh, từ từ trôi về phía Tây, phân chia màu xanh của lá cây và màu tuyết trắng xen lẫn trong đất ra thành hai phía. Dưới ánh mặt trời, nàng cảm thấy toàn thân bao phủ cảm giác ấm áp, không như cái nắng gắt cháy da của miền cực Nam.
Gió cũng không giống, nàng nghĩ, gió trên các vương quốc đại lục có thật nhiều loại, gió cảng Greenwater mang theo vị mặn của biển, gió mùa vương đô ẩm ướt lúc lạnh lúc nóng, gió Bắc lạnh như băng rét thấu xương từ dãy núi tuyệt cảnh, và gió nhẹ thoang thoảng hương thơm của đất ở thị trấn nhỏ này Nói thể nào đi nữa, gió vốn là rất thuần túy. Còn ở thành phố Ironsand hoặc là nóng bức không gió, hoặc chính là gió lốc bão cát ngập trời. Khi đó nhất định phải trốn ở trong phòng hoặc nơi nào kín đáo, phơi mình ra gió chỉ có một con đường chết mà thôi.
Echo nhẹ nhàng thở ra một hơi, nghĩ lại mình rời khỏi khoáng thành Ironsand hẳn đã gần bốn năm rồi. Bộ lạc Osha đã thua trận, vi phạm ước định thần thánh quyết đấu, tộc nhân nàng bị thần phỉ nhổ, bị trục xuất đến mỏm núi Endless, vĩnh viễn không thể trở lại thành Ironsand. Nhưng Echo biết, tất cả đều là âm mưu của bộ lạc Tibia, bọn chúng bôi dầu đen lên roi sắt, đốt lên ngay cả nước cũng dập không tắt. Chính vì trò bẩn thỉu đó khiến cho anh của nàng, chiến sĩ dũng mãnh nhất bộ lại bị chết cháy khi quyết đấu khiến cho đội hình đại loạn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây