279: Đông chẳng sáng Tây sáng rực (1)
Quách Đông Cường xua tay: “Chúng tôi đã bàn bạc rồi, không cần tiền, anh không biết đâu, dạo này công việc của chúng tôi nhận được đều đã kéo dài tới tận tháng sau, ban ngày ban đêm đều có nên không thiếu tiền, anh có thể cho chúng tôi cơ hội lên sân khấu biểu diễn với anh cũng đã đủ lắm rồi.”
Đổng Ngọc Khôn cũng nói: “Đúng đó anh Diệp!”
“Cậu làm gì, cậu có cơ hội diễn xuất không?” Hứa Diệp hỏi.
Đổng Ngọc Khôn cười ngượng nghịu, không lên tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây