Nhìn bộ dáng sợ hãi đến điên cuồng của Cổ Vân Thông, Dịch Thư Nguyên chỉ là lẳng lặng nhìn gã, đây chẳng phải là thật sự hối hận, ít nhất ở hắn xem ra không tính.
“Quả thật, ngươi đã hối hận, chỉ là ngươi hối hận thực sự không phải là chính mình đã từng làm ác thu lợi, hối hận chính là bị bắt, hối hận chính là lại thật sự có oan hồn lấy mạng, không thể chuẩn bị trước đó, không thể cầu thần bái Phật, hối hận không có bảo vệ tốt chính mình!”
Cổ Vân Thông hình như cũng không còn điên cuồng như vừa nãy nữa rồi, gã sững sờ nhìn Dịch Thư Nguyên, giống như là bị nhìn xuyên tâm tư, bờ môi lay động nhưng không có lên tiếng.
Đội trưởng nhà lao ở một bên nhìn tới Dịch Thư Nguyên, lại nhìn qua Cổ Vân Thông, trong lòng âm thầm lấy làm kỳ lạ, vị Dịch tiên sinh này quả nhiên là một vị kỳ nhân, dăm ba câu liền khiến người ta giả điên cũng không giả nổi nữa.
Phản ứng của Cổ Vân Thông để cho Dịch Thư Nguyên có chút khó chịu, hắn thoáng suy tư, sau đó nhìn đội trưởng nhà lao một chút, sau đó ánh mắt bình tĩnh nhìn vào mắt của Cổ Vân Thông.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây