Giờ phút này Dịch Thư Nguyên chỉ cảm thấy thực tế hoang đường, nhưng cũng lại cảm thấy hết sức hợp lý, có câu nói như thế nào ấy nhỉ, oan có đầu nợ có chủ, cặp oan thân chủ nợ này gặp được nhanh thật là nhanh!
Chỉ là hôm nay Hà Hân nhập lại không phải là hung tướng gì cả, ngay cả màu xanh trên sắc mặt cũng phai nhạt, chợt liếc mắt nhìn qua còn tưởng rằng là một nữ tử bạch y thanh tú, chỉ là thoáng nhìn có chút trắng bệch mà thôi, ừm, còn phải xem nhẹ cái trán chảy máu kia nữa.
Bởi vì đội trưởng nhà lao ở bên cạnh nhìn, Dịch Thư Nguyên sợ làm y sợ, cũng không có lên tiếng chào hỏi cùng Hà Hân, mà khẽ gật đầu một cái, sau đó nhìn Cổ Vân Thông, xem ra dưới loại tình huống này, gã ta ít nhất có thể cảm giác được Hà Hân tồn tại, cho nên mới sợ thành cái dạng như thế.
Giờ phút này đội trưởng nhà lao đã đang dùng tay vỗ võ cửa sắt.
“Phanh phanh phanh - “
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây