Đến giờ cơm, nữ tử đi ra ngoài một lúc sau đó lại bưng vào một khay thức ăn mặn có nhạt, vẫn ngồi bên giường đút cho Dương Bản Tài ăn như cũ.
Dương Bản Tài cảm thấy tuy rằng mình trúng kiếm, nhưng có phần diễm phúc ân cần như thế cũng coi như là đáng giá.
Đợi Dương Bản Tài nằm sấp ngủ rồi, nữ tử mới nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của y, sau đó thò tay lên trên, vuốt ve phần lưng một lát rồi trảo một cái, một cỗ bạch khí nhàn nhạt lập tức bị túm ra ngoài.
Tiếp theo trong tay nữ tử lập tức xuất hiện một tấm họa quyển, nhanh chóng phong ấn bạch khí vào trong tranh, sau đó mới hơi thả lỏng một hơi.
“Rõ ràng trong lòng vô cùng khát vọng, nhưng tay chân lại quy củ, tuy rằng muốn kiềm chế lại không quản được ánh mắt, nhưng cũng tính là người tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây