Trong tay áo của Dịch Thư Nguyên trượt ra quạt xếp,“Xoẹt xẹt -” một tiếng xòe mặt quạt ra, phe phẩy dắt gió mát, trong nội viện có lá rụng chuyển động, quần áo mọi người cũng hơi phiêu đãng.
“Dịch mỗ cũng không phải người xuất gia, không đến mức một mực ở lại trong Tương Sơn thiền viện chứ? Nói một câu không phải trêu đùa, ta thật sự đã ăn đủ thức ăn ở đây rồi!”
Trong lúc cười cười nói nói, Dịch Thư Nguyên đã cầm cây quạt đi tới hậu viện, một lát sau lại có âm thanh từ xa xa truyền đến.
“Thạch Sinh - “
“A! Đến ngay sư phụ —— “
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây