Trang kinh văn này vừa đọc được ra khỏi miệng, giọng nói của Dịch Thư Nguyên cũng giống như kéo xa vô hạn.
Chiếu Lê hòa thượng và Đinh Phi Hùng có một loại cảm giác hết sức thần kỳ, rõ ràng ba người đều đứng bên cạnh thân cây, nhưng hai người bọn họ lại cảm thấy bản thân đang đứng một mình ở giữa thiên địa.
Mà tiếng tụng kinh văn của Dịch Thư Nguyên như từ xa xa truyền đến, thi thoảng rõ ràng, lúc lại như có như không, kể cả khi nghe không rõ, cũng không hề ảnh hưởng tới sự liền mạch của kinh phật.
Thời điểm không rõ cũng không làm cho người ta nôn nóng, thậm chí khả năng cũng không phải là không rõ rệt.
Tiếng gió thổi, âm thanh cỏ khô sàn sạt, chim hót xung quanh, tiếng người cầm chổi quét lá cây dưới đất, thậm chí cả một số hòa thượng khác trong chùa tụng kinh niệm phật, cùng với những âm thanh khác ở phương xa, dường như tất cả đều sáp nhập vào một bộ phận của kinh văn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây