“Ngươi làm sao lại thành thêu hoa thế này?”
Dịch Thư Nguyên không quan tâm tới Giang Lang, làm xong những thứ này liền điểm ngón tay vào trên giấy một cái, phần giấy dư thừa ở biên giới người giấy lập tức tróc ra, chỉ lưu lại đường nét của hình người giấy, mà bút trong tay lần nữa liên tục điểm tới, phác họa một chút chi tiết cho người giấy.
Đợi làm xong hết thảy, tổng cộng dùng chưa tới nửa khắc đồng hồ.
Dịch Thư Nguyên thoáng lắc lư trang giấy ở trước mắt tiểu cô nương, người sau rất rõ ràng cũng bị hấp dẫn, không khóc không quấy cũng đã quên đi sợ hãi, trong mắt tràn đầy hiếu kỳ.
Giờ khắc này, Dịch Thư Nguyên ném quạt xếp trong tay đi, rơi trên đám mây liền biến thành một mặt gương đồng bóng loáng cao bằng người, lại dán trang giấy lên trên mặt gương, trực tiếp trùng hợp cùng với bóng của tiểu cô nương ở trong gương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây