“Ây lão Dịch, lão thật sự chính là sư đệ, tiểu tử kia là sư huynh?”
“Xuỵt!”
Dịch Thư Nguyên hiện không có lòng dạ để ý tới Giang Lang, mà Vương Vân Xuân lại càng là không nói một lời, hiện giờ trong lòng của gã có quá nhiều nghi hoặc, lại không dám tùy tiện hỏi, nhưng gã biết mình rất nhanh liền sẽ rõ.
Mặc lão gia trong lòng hưng phấn, nhưng lại kiềm chế xung động, sợ quấy nhiễu đến người khác bị đuổi đi ra.
Mặc Thạch Sinh ngồi trong mắt dương của thái cực, Tề Trọng Bân lại ngồi ở mắt âm, sau khi người sau khẽ gật đầu, hai người hầu như đồng thời nhắm mắt chìm vào yên tĩnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây