“Tiên sinh, có phải là đi gấp quá rồi không? Ta nhớ là ngài cũng rất muốn đi tới lò xưởng của Sở lão gia nhìn một cái mà, sao đột nhiên lại muốn rời đi rồi?”
Trong mắt Sở Hàng, Dịch Thư Nguyên rời khỏi là đã quyết định sẵn từ trước, nhưng Hôi Miễn lại rõ ràng, vốn tiên sinh nhà mình dự định lại đợi thêm hai ngày, thậm chí còn có ý định làm một chút đồ sứ lại cho con dấu vào đốt vui đùa một chút.
Nghe Hôi Miễn nói, bước chân của Dịch Thư Nguyên cũng không khỏi nhanh hơn vài phần.
“Gấp tự nhiên có đạo lý gấp, đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở, nếu như đã bắt đầu liền tốt nhất không nên bỏ lỡ.”
Khi đang nói chuyện, cảm giác tồn tại của Dịch Thư Nguyên ở trong mắt người chung quanh càng lúc càng thấp, sau cùng hóa thành một trận gió thổi qua nửa con phố, tiếp theo liền từ từ bay lên phóng qua tường thành, thổi về phía tây nam.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây