Nghe Dịch Thư Nguyên nói, trong lòng Sở Hàng cũng không quá nắm chắc, còn Dương Bản Tài bên cạnh đã sốt ruột hỏi.
“Ài ài, Dịch tiên sinh, Sở huynh, các ngươi đừng có đánh đố nữa, nhanh nói ta nghe một chút đi!”
“Không có gì, chính là ta cứ quay về Trường Phong liền một mực nằm mơ thấy ác mộng, nếu không mặc dù Kinh Thành có tốt, cũng không phải đến mức ta không muốn về nhà!”
Sở Hàng nói xong liền đại khái kể lại vấn đề của mình một chút, còn dặn dò Dương Bản Tài tự mình biết là được, ít nhất đừng nói ra trong nhà, dẫu sao trong mắt phụ mẫu trong nhà, bệnh của y đã được “Trị” rồi.
Nghe xong nguyên do, tâm tư nguyên bản hơi căng thẳng lại tò mò của Dương Bản Tài lập tức mất hơn phân nửa hứng thú.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây