Tế Thuyết Hồng Trần

Chương 337: Nhờ vả tiên nhân (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Hôi Miễn cũng nằm ở trên đầu con ngựa lẳng lặng lắng nghe, đây là kinh phật chính tông, lấy lý giải của nó tới khái quát, có lẽ chính là mở mang trí tuệ, cũng giảng về làm việc thiện sẽ được thiện quả.

Chỉ là âm thanh trong tai Hôi Miễn khi thì rõ ràng khi thì mơ hồ, hơn nữa có phần cũng quá thâm ảo.

Nghe một hồi lâu, Hôi Miễn theo bản năng quay lại nhìn gian phòng bên kia, mà bên cửa sổ của gian phòng, Dịch Thư Nguyên đã đứng từ lúc nào, hắn xuyên thấu qua lỗ rách của cửa sổ, cũng đang nhìn tới bên ngoài.

Ở gần miếu nhỏ, trong tai những động vật kia, Phật âm đồng dạng khi thì mơ hồ trầm thấp, khi thì thoáng rõ ràng, có tuyên truyền giác ngộ, lại có làm cho suy nghĩ của chúng nó mở rộng.

Mà trong tai Dịch Thư Nguyên, phật âm kia tuy rằng rất nhỏ, nhưng lại vô cùng rõ ràng, cho dù hắn rời đi khá xa cũng có thể nghe toàn bộ một chữ không lọt.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)