Sắc trời đã trở tối, Dịch Thư Nguyên cũng không trực tiếp trở lại nội thành, mà ngự phong thuận theo con sông Khai Dương đi về phía nam.
Khoảng cách mà thuyền di chuyển trên sông cần nhiều ngày mới có thể đến nơi, nhưng dưới tốc độ ngự phong của Dịch Thư Nguyên, không mất bao lâu hắn đã đến vị trí đại khái của thủy phủ Thủy Thần, sau đó liền trực tiếp từ trên bầu trời hạ xuống.
Nước trên mặt sông chảy tách ra hai bên, Dịch Thư Nguyên trực tiếp thủy độn mà vào, vẻn vẹn lưu lại một chút ít dấu vết bọt nước cuồn cuộn.
Đây là lần đầu tiên Dịch Thư Nguyên dựa vào ngự thủy đi xuống dưới nước, vẫn là rất có cảm giác mới lạ, hắn không cần bơi mà dựa vào nước chảy đưa theo chính mình đi, thật ra cảm giác cũng không sai biệt lắm cùng với ngự phong.
Dịch Thư Nguyên thuận theo nước chảy tiến lên, giờ phút này nhìn tới vị trí đáy sông, lại không nhìn thấy thủy phủ ở đâu, chỉ có thể mơ hồ thấy thấp thoáng một tầng bọt biển.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây