Sơn Quỷ cũng biết, người dẫn động linh khí biến hóa đó tuyệt đối không thể nào không phát hiện ra nó, nó cảm kích đối phương cũng không đuổi nó đi, vì thế liền dâng lên một phần hồi báo ít ỏi.
Đến ngày thứ mười lăm, lại là sáng sớm, Sơn Quỷ bưng một miếng lá chuối chứa thứ gì đó, lại một lần nữa cẩn thận xuất hiện ở cửa phòng gian nhà nát, nhưng hôm nay hình như có chút khác biệt, nó nhìn về phía trong phòng sau đó hơi sững sờ.
Cái người một mực ngồi ở bên trong không chút động đậy, hôm nay không có ở đây.
“Hơ.”
Trong miệng Sơn Quỷ hà ra một hơi bạch khí, đứng thẳng dáng người vốn hơi còng xuống nhìn chung quanh, cũng không nhìn thấy người cùng với con chồn kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây