Tục ngữ nói trên trời một ngày dưới đất một năm, Dịch Thư Nguyên rất sợ thật sự phát sinh loại tình huống này, may mà hắn ở lại Thiên Đình một ngày, lúc trở lại Thừa Thiên Phủ cũng là lúc mưa vừa mới ngừng không bao lâu.
Ít nhất từ trên tầng mây nhìn, mây mưa trong phạm vi Thừa Thiên Phủ mới vừa vặn trút xuống xong lưu lượng nước, bắt đầu tiêu tán.
Một đóa mây trắng nhàn nhạt rơi xuống, Tào Ngọc Cao dẫn theo Dịch Thư Nguyên bay đến trên không Diên Sơn ngoài Thừa Thiên Phủ.
“Dịch tiên sinh, ngươi không cần đi Thừa Thiên Phủ sao?”
“Tạm thời không đi nữa, ta vốn cũng nghĩ đến Diên Sơn một chuyến, chỉ là bởi vì phải giúp Lục cô nương, cho nên đi mãi cho đến bến cảng Thừa Thiên Phủ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây