Nghe nói như thế, bàn tay nắm ba đốt hương của Dịch Thư Nguyên thuận thế trở nhấc lên, đốm lửa trên ba cây hương thơm ngát cũng ngay lập tức bị dập tắt.
Cho tới giờ khắc này, Thủy Thần Khai Dương Niên Triêu Sinh mới thoáng cái dễ chịu hơn không ít, ngoại trừ lòng còn sợ hãi, thân thể cũng không run lên, chỉ là còn lại cảm giác đau đớn mãnh liệt.
Dẫu sao đả thương chính là đả thương, không thể nào vì đối phương vừa thu hồi thần thông thương thế của gã liền không thấy nữa.
“Đa tạ tiên trưởng khai ân, đa tạ tiên trưởng.”
Trên người Niên Triêu Sinh đã bị mồ hôi ướt nhẹp, gã cũng không nhớ nổi mình đã bao nhiêu năm không chảy mồ hôi nữa rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây