Vào lúc con cá chép ở trong sông đang nhìn Dịch Thư Nguyên, nơi xa trong sông hình như lại có động tĩnh.
Mặt nước rõ ràng nổi lên một trận gợn sóng, Dịch Thư Nguyên nhíu mày nhìn lại, biết rõ dưới nước có cái gì đó, sau đó hắn lại quay đầu nhìn xuống bên cạnh thuyền, đã không thấy con cá chép kia nữa.
“Đây là yêu quái gì vậy, sông Khai Dương không có hà bá sao?”
“Tiên sinh, có phải ngài đã nghĩ quá tốt về toàn bộ thần rồi hay không, ta cũng đã làm qua thần rồi đấy.”
Hôi Miễn nhỏ giọng nói nhẹ cùng Dịch Thư Nguyên, hắn cúi đầu nhìn Tiểu Hôi đã co lại đến trong quần áo một chút, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây