“Ngươi ngươi ngươi, vậy mà vẫn không cắt đứt cái ý nghĩ kia sao? Trên đời nào có cái gì mà tiên nhân! Ngươi còn muốn hại đứa nhỏ này hay hả?”
Người coi miếu nói xong liền oán hận nhìn chằm chằm vào lão đầu, người sau nhất thời nghẹn lời, lại cắn răng trả lời.
“Đứa nhỏ này không giống, đứa nhỏ này thật sự không hề giống, tuy rằng ta không tính rõ, nhưng kiếp số của nó chỉ ở trước lúc giáng sinh, chỉ cần có thể sinh hạ ra, tất nhiên gặp dữ hóa lành khục khục khục.”
Tề Trọng Bân nói quá kích động, hơi thở gấp một cái liền ho khan vài tiếng, điều này làm cho người coi miếu lập tức giật mình.
Bà lão nắm gương mặt lão đầu một chút, mở mắt của lão ra xem xét.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây