Quạt xếp trong tay Dịch Thư Nguyên hơi run lên, màn mưa ngay trước người cách hắn không xa bị quét ra, nhưng bên ngoài chỉ còn lại có một mình Dịch Thư Nguyên, tự nhiên không có ai chú ý tới điểm này.
Dịch Thư Nguyên nghiêng tai lắng nghe quan sát trời mưa, lại không nghe thấy âm thanh kia nữa.
“Ngươi có nghe thấy âm thanh vừa nãy không?”
Hôi Miễn cẩn thận thò ra khỏi cổ áo Dịch Thư Nguyên.
“Tiếng sấm? Rất đáng sợ...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây