Dịch Thư Nguyên nhìn có chút xuất thần, thật lâu về sau mới lẩm bẩm nói.
“Còn nhanh hơn so với trong tưởng tượng của ta . . .”
Lúc này Hôi Miễn trên vai cũng không so tài cùng đám chim nhỏ trên cây nữa, nó cũng chú ý tới ánh mắt Dịch Thư Nguyên, càng thuận theo tầm mắt của hắn thấy được hòn đá trong khe nước kia.
Vừa nãy cũng không có phát hiện, giờ phút này cẩn thận quan sát, Hôi Miễn dần dần ý thức được, tảng đá kia là một cái bảo bối.
Xem ra tiên sinh đến vì tảng đá đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây