Cả bàn món ngon mỹ vị được mang từ Đồng Tâm Lâu về đều bị ăn sạch sẽ, thật sự là không một chút dư thừa, ngay cả nước canh ở đáy bát cũng được dùng bánh ngô lau sạch sẽ sau đó lại ăn.
Cái này cũng không phải hoàn toàn là bởi vì đồ ăn của Đồng Tâm Lâu hiếm có với Dịch gia, cũng là bởi vì ý vị người một bàn cùng tranh đồ ăn với nhau.
Sau khi ăn xong, Triệu thị và Lý thị cùng nhau dọn dẹp bàn, A Bảo ngồi ở trên ghế đẩu cẩn thận liếm láp kẹo hồ lô, vỏ bọc đường mỏng thêm một chút mới gặm quả mận bắc, không muốn lãng phí một chút xíu nào.
Dịch Thư Nguyên, Dịch Bảo Khang và Dịch Dũng An, ba người lấy một chiếc băng ghế dài, ngồi ở cửa ra vào phơi nắng.
“Đứa nhỏ này, ăn nhiều như vậy còn ăn được... A Bảo, cho phụ thân ăn một viên được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây