Sau khi nhìn thật lâu, Dịch Thư Nguyên cáo biệt chư thần Âm ti, nhưng sau khi trở về lộ ra có chút tâm sự nặng nề.
Đêm nay lại không có tâm tư ngủ, vì vậy sau khi Dịch Thư Nguyên tùy tiện ăn chút gì đó liền trở về kho sách, nằm ở trên thư án vừa vuốt vuốt khối Ô Mộc kia của mình, vừa suy đông nghĩ tây.
Nhưng mà Dịch Thư Nguyên tự nhận không thẹn với lương tâm, cũng không quá sợ hãi, mà chiếm đa phần là hiếu kỳ, cho dù hết thảy bắt đầu từ một cái hiểu lầm, nhưng Thiên Đình sẽ không cầm loại sự tình này ra để làm trò đùa.
“Như vậy thật sự là trùng hợp sao? Nghe nói Hoàng Đế hiện thời là một minh quân, có lẽ Đại Dong vừa hay sẽ chấn hưng ở trên tay y?”
Dịch Thư Nguyên thì thào tự nói, lại vỗ cái trán của mình một cái, nghĩ như thế nào đều thấy nhiều ít cũng có chút quan hệ cùng hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây