Sau khi Như Lai chạy trốn, Thanh Long cũng nhanh chóng biến mất trong rừng rậm. Tuy rằng vừa rồi có người giúp mình, nhưng chiến trường này, ngoài người trong đội mình, tất cả đều là kẻ địch, không thể không cảnh giác.
Đường Tam Tạng ngẩng đầu lên, ân hận nói: “Vậy mà lại bắn trượt rồi.”
Trư Bát Giới cười ha ha nói: “Sư phụ, người ta vẫn thường nói, con người có lúc lỡ tay, ngựa có lúc trượt vó, những chuyện này rất bình thường, người không cần tự trách.”
Tiểu Bạch Long lo lắng nói: “Nhưng sư phụ làm tổn thương đến Phật tổ, Phật tổ sẽ không oán hận chúng ta chứ?”
Sa Ngộ Tĩnh thật thà nói: “Không đâu, vừa rồi chúng ta còn cứu Phật tổ hai lần.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây