Cây thương dài trong tay Vô Thiên cũng bắt đầu rung rung, ma khí màu đỏ den nổi lên cuồn cuộn trên thân cây thương, sát khí và kiếm ý gặp nhau, không hề kém cạnh.
Trương Minh Hiên cầm chắc kiếm Thanh Bình, đưa tay gõ thân kiếm, bực mình nói: “Bình tĩnh nào! Đừng kích động như vậy, đều là bạn tốt cả, đừng thể hiện bạo lực như vậy.”
Kiếm Thanh Bình trong tay Trương Minh Hiên ngừng lại một lát, kiếm Thanh Bình liền mở miệng quát mắng: “Ông nội ơi, ngươi lấy ở đâu ra một tên hung dữ như vậy? Ai muốn làm bạn với hắn chứ?”
Vô Thiên nhìn thanh kiếm dài trong tay Trương Minh Hiên, cười nói: “Đây chính là kiếm Thanh Bình danh chấn hồng hoang phải không? Quả thật là bất phàm.”
Trong lòng Trương Minh Hiên cũng không được bình tĩnh, hắn cũng không ngốc, đương nhiên biết cây thương kia có thể khiến kiếm Thanh Bình có phản ứng vậy chắc chắn không hề tầm thường, lòng bàn tay cũng hơi toát mồ hôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây