Chạng vạng, Tấn Dương chạy đến bờ hồ la to lên: “Hoàng thúc, hoàng thúc, mau dậy ăn cơm nào!”
Trương Minh Hiên mơ mơ màng màng ngồi xổm người dậy, ngáp dài một cái nói: “Thời gian trôi qua quả thật nhanh quá!”
Hắn bước trên mặt nước đi vào bên hồ, kéo tay Tấn Dương nói: “Đi nào, chúng ta trở về thôi!”
Tấn Dương nhìn Trương Minh Hiên, nói bằng giọng đầy khen ngợi: “Hoàng thúc, thúc đúng là giỏi quá đi!”
Trương Minh Hiên gật đầu tỏ ra rất đắc ý, trả lời: “Chuyện này đương nhiên rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây