Trương Minh Hiên nhìn mặt Xi Vưu nhăn nhó, ngoác mồm cười chào: “Xi Vưu đại ca mấy ngày nay có khỏe không?”
Sau khi hiểu rõ nhân quả vụ việc Trương Minh Hiên nhìn lại Xi Vưu không cảm thấy đáng ghét như lúc trước, ngược lại thấy Xi Vưu hơi đáng yêu.
Xi Vưu rít qua kẽ răng: “Tốt, rất tốt!”
Hình Thiên bước nhanh lại gần, ôm quyền hướng Bình Tâm: “Nương nương, địa phủ đã trống.”
Bình Tâm ừ một tiếng, yên lặng chờ đơi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây