Đang lúc Trương Minh Hiên vênh váo vểnh đuôi thì Phong Vân Vô Kỵ nói trong đầu hắn: “Mau tìm một chỗ đi, bây giờ cần độ kiếp Kim Tiên!”
Trương Minh Hiên khựng lại, độ kiếp? Phải rồi, kiếp Kim Tiên, quên mất cái kiếp chết tiệt này.
Trương Minh Hiên chạy nhanh ra khỏi phòng, bay ra ngoài đảo Huyền Không. Nếu độ kiếp trên đảo liên lụy nhóm Thanh Nhã tỷ thì không hay.
Trương Minh Hiên bay ra đảo Huyền Không, xuyên qua bình chướng vân giới màu nhạt, đến phong giới, đưa mắt nhìn trong vạn dặm gió rít, núi đơn như kiếm không một bóng người.
Trương Minh Hiên đáp xuống đỉnh một ngọn núi đơn, ngồi xếp bằng mong đợi nói: “Đi đi, đi đi, đi độ kiếp hết đi! Chờ các ngươi độ kiếp thành công thì ta là Kim Tiên.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây