Trương Minh Hiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy từ trong cơn lốc màu trắng, có bốn luồng ánh sáng bay ra đáp xuống đất, bốn luồng sáng nọ vừa đáp xuống đất đã hoá thành bốn thiếu nữ, ngay sau đó cơn lốc màu trắng cũng biến mất tăm, chỉ còn mỗi một cái hố lớn nằm chơi vơi dưới đất.
Trương Minh Hiên lập tức chạy lại hỏi thăm: “Các người không sao đó chứ!”
Tề Linh Vân giơ tay ra, trong tay nàng đang cầm một quyển sách, nàng vô thức lẩm bẩm trong miệng: “Trở về rồi!”
Chu Khinh Vân cũng bật khóc vì vui sướng, nàng thút tha thút thít nói: “Trở về rồi, căn cơ của Thục Sơn chúng ta rốt cục cũng trở về rồi.”
Bốn thiếu nữ quỳ rạp xuống đất, lệ nóng doanh tròng dập đầu bái lạy: “Đệ tử bái tạ sự tổ!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây