Dưới trời chiều, võ sĩ và nữ tử đứng tựa vào nhau, nữ tử quay đầu nhìn thấy bóng Tôn Ngộ Không vẫn chưa biến mất vào biển người, nàng chỉ im lặng bình tĩnh dõi theo bóng hắn.
Dưới trời chiều, võ sĩ nhìn về hướng nữ tử đang nhìn, hắn cũng trông thấy Tôn Ngộ Không, nên quay sang hỏi nữ tử: “Sao thế?”
Nữ tử ngạc nhiên nói: “Thân hình người kia trông kì quái quá!”
Dưới ánh tịch dương võ sĩ cười nói: “Ta cũng nhìn thấy, hắn trông như một con chó ấy nhỉ!”
Nữ tử cười chui rúc vào lòng võ sĩ, nhìn chằm chằm bóng dáng đằng xa kia, mặt như có đôi điều phiền muộn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây