Lý Thế Dân mừng rỡ hỏi: “Làm như thế nào?”
Trương Minh Hiên mỉm cười nói: “Đã dời đô rồi.”
Lý Thế Dân sững sờ, buồn bã nói: “Hắn sợ sao? Vậy mà sợ đến mức phải dời đô chạy trốn? Ha ha…”
Trương Minh Hiên lắc đầu, vẻ mặt kích động nói: “Không phải chạy trốn! Hắn dời Đô Thành đến vùng lân cận biên giới, hơn nữa lập ra tổ huấn, không hòa thân, không bồi thường, không cắt đất, không tiến cống, thiên tử thủ biên cương, quân vương tử xã tắc (1).”
Lý Thế Dân nghe Trương Minh Hiên nói, tê dại đầu óc, giống như có một luồng điện chạy dọc cột sống, chạy thẳng vào đại não, kích động kêu lên: “Tốt!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây