Mắt thấy Trương Minh Hiên sắp rơi vào tay Quan Âm, tiên nhạc trên bầu trời vang lên, một cái xa giá xuất hiện trên bầu trời, có mấy cung nữ thị nữ đứng trên xa giá.
Trương Minh Hiên cũng ngừng thế di chuyển trong nháy mắt, rơi trên mặt đất phát ra một tiếng bịch.
Trương Minh Hiên thở phào một hơi, nhìn về phía xa giá đầy biết ơn, chỉ thấy lụa trắng trên xa giá rủ xuống, không nhìn rõ.
Quan Âm nhíu chặt mày, ánh mắt dao động không chắc, nói: “Quan Âm bái kiến Vương Mẫu nương nương!”
Trương Minh Hiên khẽ chấn động trong lòng, Vương Mẫu? Hắn vội vàng cúi người chào nói: “Bái kiến Vương Mẫu nương nương, nương nương vạn phúc kim an.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây