Vào lúc Phật giáo bận rộn phát cháo cứu trợ miễn phí, Trương Minh Hiên thảnh thơi nhàn nhã ở trên hòn đảo treo giữa bầu trời, viết tiểu thuyết một chút, rồi lại chơi điện thoại một lát, thật đúng là tự do tự tại biết bao nhiêu.
Ngày hôm đó, Trương Minh Hiên còn đang ngái ngủ nằm trên mặt nước mặc cho dòng nước tự đẩy trôi đi.
Ánh sáng rực rỡ chớp lóe trên bầu trời, bàn chân khẽ đạp nhẹ trên mặt nước, vụt một cái liền đứng bên cạnh Trương Minh Hiên. Ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng gọi: “Minh Hiên ca ca, dậy đi nào.”
Trương Minh Hiên khẽ mở hé mắt, liếc môt cái: “Là Cẩm Tịch đấy à!”
Khương Cẩm Tịch cười khẽ, dịu dàng nói: “Là muội! Minh Hiên ca ca, nhanh dậy đi nào.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây