Tôn Ngộ Không nói chuyện với Trương Minh Hiên nữa, cầm lấy điện thoại lộn một vòng quay về bên cạnh Đường Tam Tạng.
Chỉ thấy có một thiếu niên khôi ngô tuấn tú mặc bạch bào đang quỳ gối trước mặt Đường Tam Tạng, gương mặt vô cùng sán lạn, dáng vẻ anh tuấn bất phàm, thấp thoáng còn tản ra một khí thế cao quý, khiến người ta nhìn thấy mà tự ti.
Trương Minh Hiên nhìn Tiểu Bạch Long ảo não lẩm bẩm: “Kế hoạch đổ bể rồi, loại tướng mạo khí chất này không đi làm diễn viên đúng là uổng quá!”
Hắn lập tức hô lên: “Tiểu Bạch Long!”
Tiểu Bạch Long ngẩng đầu lên nhìn Trương Minh Hiên, trong lòng loé lên nghi nghờ, người này rốt cuộc là ai? Sao hắn lại biết mình? Lại còn biết mình ở chỗ này để học hỏi kinh nghiệm?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây