Trương Minh Hiên trở về thành Trường An, cùng Dung Mỗ mỗi người đi một ngả, lập tức chạy tới Đạo Minh.
Trước cửa Đạo Minh, hai đồng tử canh cửa vừa thấy Trương Minh Hiên xuất hiện, đồng tử co lại, vội vàng lấy chuông bên hông ra lắc điên cuồng. Trong Đạo Minh, tiếng cảnh báo reo vang, các tu sĩ nhanh chóng tập hợp, minh chủ và các trưởng lão đều xanh mặt đứng trong nội viện.
Minh chủ lẩm bẩm: “Rốt cục họ xem Đạo Minh ta là cái gì? Là nơi ai cũng có thể chạy tới gây chuyện được à?”
Trương Minh Hiên kinh ngạc nhìn hai đạo đồng sắc mặt trắng bệch, người run cầm cập đứng chắn trước mặt mình, lại thử kiểm tra toàn thân, đâu có thứ gì đáng sợ đâu ta?
Tiểu đạo đồng đứng bên trái lắp bắp nói: “Ngươi. . . Ngươi đừng hòng đi vào trong.” Tiểu đạo đồng đứng bên phải mặt trắng bệch cũng gật đầu phụ hoạ, cả tay cầm kiếm cũng run như cầy sấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây