Trương Minh Hiên vẫn không thoát khỏi một trận no đòn. Mặt mũi hắn sưng húp, ăn cơm tối xong thì lao đầu một mạch vào trong phòng, quá mất mặt rồi.
Ngày thứ hai, Trương Minh Hiên bị đánh thức bởi một trận tiếng gõ cửa mạnh đến kinh hồn bạt vía. Khí thế mạnh mẽ đến kinh thiên động địa kia làm cho Trương Minh Hiên nghĩ rằng nếu bản thân chậm một chút thì Lý Thanh Tuyền sẽ phá cửa xông vào mất.
Bầu không khí của bữa ăn sáng khá lạ thường. Lý Thanh Nhã nhếch khóe môi mỉm cười liếc nhìn Lý Thanh Tuyền đang dùng xương gà cọ vào chiếc răng nhỏ của mình, phát ra từng tiếng âm thanh kẽo kẹt. Cô lại nhìn thoáng qua Trương Minh Hiên đang cúi gằm mặt yên lặng gặm một cái bánh bao, cứ như là một ông Phật khai ngộ vậy.
Lý Thanh Nhã buồn cười hỏi: “Các người như vậy là bị làm sao thế?”
Lý Thanh Tuyền chu cái miệng nhỏ nhắn, bất mãn nói: “Tỷ, hắn thả chó cắn muội.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây