Dưới ánh mặt trời ấm áp, Dương Húc Minh ngồi giữa bụi hoa tự nhiên cách bức tường không xa, kinh ngạc nhìn dãy núi xa xa.
Quang cảnh quen thuộc, nhưng lại không tìm được hình ảnh tương ứng trong trí nhớ.
Loại cảm giác vừa xa lạ lại quen thuộc này, làm cho đầu óc của anh mơ hồ.
Nhưng trước khi anh kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, bên tai bỗng vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng.
Dường như ở phía sau có ai đang lặng lẽ muốn tới gần anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây