“Từ khi anh đi, từ đó về sau không còn dịu dàng. . .”
Sáng sớm trong phòng khách vọng lại tiếng ca bi thương của ca sĩ, hòa với mùi thơm của thức ăn trong bếp, làm cho cơn buồn ngủ bữa sáng dường như cũng bị xua tan rất nhiều.
Ứng Tư Tuyết ngáp dài, đi xuống lầu, nhìn thấy bóng lưng của Dương Húc Minh bận rộn bên trong phòng bếp.
Mùi thơm của thức ăn, khiến cho cái bụng trống rỗng của cô càng thêm sôi sục.
Cô đi về phía phòng bếp, khi khoảng cách càng gần hơn, tiếng ca bi thương kia cũng càng lớn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây