Dị biến bất ngờ xảy ra khiến bầu không khí trong sơn động bỗng trở nên quỷ dị. Ưng Tư Tuyết kinh ngạc nhìn một màn này, có chút không tin vào mắt mình.
Vừa rồi bóng đen kia... là Dương Húc Minh? Nhưng mà nhìn kĩ thì cũng không giống anh ta cho lắm. Bóng đen kia dáng người không cao, nếu so với thân hình cao lớn khôi ngô của Dương Húc Minh thì hoàn toàn khác biệt. Nhìn kĩ cẩn thận lại giống một cô gái.
Ứng Tư Tuyết vô ý thức nhìn về phía quan tài máu, chẳng lẽ nữ quỷ này cũng chịu ra tay rồi sao?
Nàng nhìn chòng chọc vào Ngô Tiểu Tùng phía trước, có chút suy tư. Nhìn tình trạng vừa rồi, năng lực của Ngô Tiểu Tùng có thể đông kết vạn vật, nhưng lại giống như không thể đông kết được ánh sáng truyền đến. Coi như có ở bên ngoài phạm vi đông kết cũng có thể nhìn thấy rõ được tất cả những chuyện đang xảy ra ở bên trong.
“Nếu năng lực của nó có thể đông cứng cả ánh sáng, thì khu vực trong phạm vi bị đông kết chắc phải toàn một màu đen mới đúng. Bởi vì sau khi ánh sáng bị đông cứng, trong phạm vi đó làm gì có ánh sáng mà thấy nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây