Tiếng Dương Húc Minh thở dốc dồn dập vang lên, sau đó bỗng nhiên hắn ngồi dậy. Mồ hôi lạnh chẳng biết từ lúc nào đã ướt đẫm toàn bộ quần áo trên người hắn.
Ánh nắng buổi trưa chiếu xuyên qua cửa sổ, khiến trong phòng ngập tràn ánh sáng. Nhưng cho dù có sáng sủa hơn nữa, cũng không cách nào xua tan nỗi kinh hoàng trong lòng Dương Húc Minh được.
Hắn ngồi yên lặng tại chỗ, trong đầu vẫn không thể nào quên được sự việc hắn vừa nhìn thấy, khiến lòng hắn kinh hãi, hoảng sợ không ngừng. Nữ quỷ hoa Bỉ Ngạn... Cũng có thể sử dụng quỷ hỏa? Hay nói cách khác, năng lực của hắn kì thật là của nữ quỷ hoa Bỉ Ngạn? Hắn chỉ tạm thời mượn dùng thôi? Năng lực quỷ hỏa này, căn bản không phải là của hắn?
Dương Húc Minh ngồi trên giường, thở dốc mấy lần, sau đó cảm xúc của hắn mới bình tĩnh trở lại. Hắn cúi đầu xuống, nhìn hai tay của mình. Ngọn lửa màu huyết hồng cháy lên trong lòng bàn tay, tựa như một đóa hoa có sinh mệnh.
Đóa hoa kia tuy nhìn xinh đẹp như vậy, nhưng trong cảm nhận của Dương Húc Minh lại hoàn toàn khác, hắn cảm thấy đóa hoa kia bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát ra ngọn lửa quỷ cực kì khủng bố, thiêu chết hắn. Nếu như năng lực của lửa quỷ thực sự là do nữ quỷ hoa Bỉ Ngạn cấp cho hắn, vậy trước mặt cô ta, Dương Húc Minh chẳng có chút lực phản kháng nào sao? Cô ta có thể tùy ý thu hồi ngọn lửa quỷ này bất cứ lúc nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây