Sau khi Dương Húc Minh thét lớn, Ứng Tư Tuyết liền thỏ thẻ sau lưng hắn. Giọng nói quen thuộc của cô nàng không còn mang vẻ suy sụp tinh thần nữa rồi, mà thay vào đó là thái độ bất đắc dĩ.
- “Em nghe mà, em nghe mà, anh không cần thét to như thế đâu. Anh y chang mấy ông tư bản khắc nghiệt nha, em muốn nghỉ ngơi một chút cũng hông được.
Anh mà làm sếp, chắc chắn đó sẽ là ác mộng với nhân viên.”
Ứng Tư Tuyết nhìn về hướng hai con ác khuyển trong bóng tối kia, nói: - “Cơ mà, lâu như vậy sao hai con quỷ này còn chưa tấn công? Do sợ khả năng của Tiểu Tư ban nãy à?
Dù gì thì chỉ có thể tấn công trong vòng ba mươi giây, sau đó liền trở thành phế vật. Một khi nó tấn công thất bại, chỉ còn cách bỏ chạy hoặc bị tiêu diệt mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây