Vừa thấy hai con chó trắng xuất hiện, Dương Húc Minh khó mà nhịn nỗi, đành phải chửi thề một tiếng. Đến hiện tại, ngay cả Dương Húc Minh cũng có thể đoán được đặc tính của hai con chó này!
- “Chắc chắn một con miễn dịch công kích vật lý, một con miễn dịch công kích bằng tinh thần đây mà?”
Dương Húc Minh nhìn chằm chằm vào con chó trắng trước người, nói: - “Chỉ là, chúng ta không biết con nào miễn dịch vật lý.”
Tay trái của hắn vuốt nhẹ lên lưỡi kiếm sắt, truyền cho nó một màn lửa màu đen bao phủ bên ngoài. Cũng trong lúc đó, hắn thả ra ngọn lửa màu đỏ bao phủ bên ngoài cơ thể mình. Tựa lưng với Ứng Tư Tuyết, Dương Húc Minh nói nhẹ: - “Tự cầu nguyện nghen Đại tiểu thư, mỗi người lo một hướng. Em ráng đối phó đòn tấn công của nó, chứ em mà lên dĩa rồi là anh cũng thảm lắm đó!”
Ứng Tư Tuyết nắm chặt kiếm gỗ đào, cười nhẹ, nói: - “Em cũng tính nói như vậy với anh đấy! Anh mà chết thì em cũng chết chắc thôi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây