Ô tô yên lặng lao vun vút trên đường cao tốc. Lúc Dương Húc Minh và Ứng Tư Tuyết rời khỏi Cổ Viên, thời gian đã là tám giờ.
Trong bóng đêm đen kịt, những chiếc xe dần thưa thớt. Cửa xe ô tô đóng chặt, khiến cho bên trong và bên ngoài chiếc xe như hai thế giới riêng biệt. Dương Húc Minh ngồi ở ghế phụ, một tay chống cằm, kinh ngạc nhìn cảnh đêm bên ngoài cửa sổ, không biết đang suy nghĩ gì. Bên cạnh hắn, Ứng Tư Tuyết đang vừa ngậm kẹo mút vừa lái xe, hai mắt nhìn thẳng về phía trước, trong miệng ngâm nga bài hát nào đó.
Xe của hai người đang đi về phía thành phố Cửu Giang, đây là nơi mà Lý Tử đã kể cho Dương Húc Minh nghe rất nhiều lần, nhưng hắn chưa bao giờ đi tới đó cả. Thành phố Cửu Giang đối với hắn lúc này, tràn ngập vẻ thần bí.
Hắn đã từng tưởng tượng rất nhiều lần, mình sẽ cùng Lý Tử đi về Cửu Giang như thế nào. Nhưng hắn ngàn vạn lần không thể tưởng tượng được, mình lại tới Cửu Giang như tình huống trước mắt.
Dương Húc Minh chậm rãi thở dài, sau đó hắn đem cảm xúc cổ quái trong đầu ném văng ra ngoài. Hắn còn rất nhiều chuyện cực kì quan trọng phải làm, hắn không cho phép mình sa sút tinh thần như vậy, hắn nhắm mắt lại nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây