Chỗ góc cua trên cầu thang, Dương Húc Minh đứng sóng vai cùng Ứng Tư Tuyết, cả hai đều ngẩng đầu nhìn về cậu bé trên đỉnh cầu thang, cảm thấy căng thẳng.
Dương Húc Minh nói:
- “Năng lực của đứa trẻ này... Chẳng lẽ là đem tất cả đồ vật tới gần nó quay trở về vị trí ban đầu?”
Ứng Tư Tuyết nhẹ gật đầu:
- “Đây là khả năng lớn nhất, nhưng cũng chưa chắc chắn lắm. Hoặc là, năng lực của nó không có đặc tính công kích, chỉ có thể dùng để cố thủ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây